
## Vụ Án Chấn Động Từ Mối Tình Tay Ba Ảo: Khi Danh Tính Giả Dẫn Đến Án Mạng Kinh Hoàng
**Clarence, New York** – Thomas Montgomery, một người đàn ông 45 tuổi với vẻ ngoài bình dị, dường như có một cuộc sống đáng mơ ước: một người cha tận tụy của hai cô con gái, một người chồng tử tế đã gắn bó 16 năm với Cindy trong ngôi nhà bình lặng ở thị trấn nhỏ phía bắc New York. Nhưng ẩn sâu bên trong vỏ bọc hoàn hảo đó là một tâm hồn khao khát được chú ý, đầy bất mãn với cuộc hôn nhân tẻ nhạt, công việc nhà máy nhàm chán và sự cô đơn vô tận.
Chính những uẩn ức này đã thôi thúc Thomas biến mình thành một con người hoàn toàn khác vào năm 2005. Cựu lính thủy đánh bộ 45 tuổi với bộ ria mép đỏ, bụng phệ và mái tóc thưa thớt này đã nuôi dưỡng một danh tính ảo đầy ấn tượng trong cuốn sổ tay ở nơi làm việc: Tommy – một lính thủy đánh bộ 18 tuổi, đai đen karate, sở hữu vết sẹo do đạn bắn trên vai trái và chân phải, cùng vóc dáng lý tưởng (cao 1,93 m, nặng 88 kg) và mái tóc đỏ dày.
Với thân phận giả mạo “MarineSniper”, Thomas bước vào thế giới ảo của Pogo – một trang web trò chơi trực tuyến có phòng chat sôi động. Tại đây, anh ta gặp “TalHotBlondbig50”, một thiếu nữ 17 tuổi tên Jessi đến từ Tây Virginia.
Mạng lưới dối trá bắt đầu giăng mắc khi Tommy nhắn tin cho Jessi, kể rằng mình đang ở trại huấn luyện lính thủy đánh bộ để tập bắn tỉa và sắp lên đường sang chiến trường Iraq.
Để duy trì vỏ bọc tinh vi này, Thomas còn tạo ra danh tính thứ hai: Tom Sr., “bố của Tommy”. Anh ta giải thích rằng Tommy bị hạn chế truy cập Internet vì đang tại ngũ, nên “bố Tommy” sẽ là cầu nối chuyển tiếp tin nhắn giữa hai người. Tom Sr. cũng yêu cầu Jessi gửi thư và bưu kiện của Tommy cho mình, hứa sẽ dùng “mối quan hệ đặc biệt ở Iraq” để chúng đến tay Tommy nhanh nhất.
Khi mối quan hệ trực tuyến ngày càng thân mật, Tommy đã gửi cho Jessi những bức ảnh “của mình” ở trại huấn luyện, mà thực chất chúng được chụp từ 30 năm trước. Jessi đáp lại bằng những bức ảnh khoe mái tóc vàng óng ả và đôi chân dài rám nắng trong tư thế quyến rũ.
Đỉnh điểm của mối tình ảo là khi, vào dịp Giáng sinh, khoảng 8 tháng sau lần đầu quen nhau, Jessi đã chấp nhận lời cầu hôn của Tommy.
Thomas hoàn toàn chìm đắm trong những cuộc trò chuyện với Jessi. Ở nơi làm việc, anh ta không ngừng khoe khoang về bạn gái, thậm chí tuyên bố sẽ bỏ vợ để chuyển đến Tây Virginia. Mỗi tối, Thomas lại ngồi lì trước máy tính đến tận khuya, bỏ bê cuộc sống thực.
Vào dịp năm mới, quyết tâm thay đổi của Thomas được ghi lại rõ ràng trong sổ tay: “Ngày 2/1/2006, Thomas Montgomery (46 tuổi) không còn tồn tại nữa và được thay thế bởi một chàng lính thủy đánh bộ 18 tuổi đầy thương tích. Anh ấy sẽ chuyển đến Tây Virginia để ở bên tình yêu của đời mình.”
Cindy, người vợ của Thomas, hoàn toàn không hay biết về cuộc sống hai mặt này của chồng. Nhưng vào tháng 2/2006, cô tình cờ phát hiện nội y của Jessi và mọi bí mật vỡ lẽ. Quá sức chịu đựng, Cindy đã đề nghị ly hôn.
Dù vẫn sống chung nhà, Thomas phàn nàn với đồng nghiệp về việc bị “đày xuống tầng hầm”. Tuy nhiên, với tư cách là mẹ của hai con gái 12 và 14 tuổi, Cindy quyết định phải bảo vệ con mình. Cô dùng email của chồng để gửi sự thật cho Jessi, kèm theo ảnh gia đình. “Đừng tin vào những lời lẽ trên mạng,” Cindy cảnh báo.
Jessi hoang mang, không biết nên tin ai, thậm chí nghi ngờ Cindy bịa chuyện để “độc chiếm Tommy”. Cô tìm đến một người bạn Pogo mà Tommy từng nhắc đến: “Beefcake1572” – tên thật là Brian Barrett, sinh viên 22 tuổi, làm việc bán thời gian tại cùng nhà máy với Thomas.
Khi Brian xác nhận Thomas đã lừa dối, Jessi hoàn toàn suy sụp. Cô tìm đến Brian để được an ủi, và sau một thời gian nhắn tin qua lại trên Yahoo, họ trở thành một cặp. Cặp đôi mới này công khai gọi Thomas là “kẻ săn trẻ em” và chế nhạo anh ta trên các diễn đàn trực tuyến.
Tại nhà máy, Brian khoe khoang về mối quan hệ mới và sỉ nhục Thomas khiến anh ta tức giận đến tột độ, thậm chí nảy sinh ý định tự tử. Thomas nhắn tin cho Jessi: “Cô có thể tạm biệt tôi và Tommy mãi mãi”. Jessi cố gắng trấn an anh ta, hứa sẽ ngừng nói chuyện với Brian và giải thích rằng cô đến với Brian chủ yếu là để trả thù.
Tuy nhiên, bất chấp những lời hứa hão huyền, Jessi vẫn tiếp tục mối tình với Brian. Ban đầu cô muốn giấu Thomas, nhưng Brian đã thuyết phục cô công khai qua hồ sơ cá nhân trực tuyến. Thomas cảm thấy bị phản bội sâu sắc, nói với Brian: “Tôi không thể tin là cậu lại chọn cô ấy thay vì tình bạn của chúng ta.”
Jessi dường như bị giằng xé giữa hai người đàn ông. Khi Brian muốn đến thăm trong kỳ nghỉ, cô đã từ chối. Cô lại quay sang Thomas, nói định chia tay Brian. Dù chửi rủa cô, cuối cùng Thomas đồng ý tha thứ nếu Jessi hứa, một lần nữa, sẽ không bao giờ nói dối về Brian. “Nếu tôi phát hiện bất kỳ lời nói dối nào, cô sẽ mất đi thứ gì đó rất quan trọng”, Thomas cảnh cáo với một giọng điệu đầy đe dọa.
Cuối mùa hè năm 2006, Thomas phát hiện Jessi và Brian lại tiếp tục liên lạc. Sau nhiều ngày cố gắng xoa dịu Thomas vô ích, Jessi chìm vào im lặng đáng sợ. Rạng sáng 13/9/2006, Thomas nhắn tin chửi rủa cô lúc 1h33, và gửi thêm nhiều tin nhắn lăng mạ khác trong suốt cả ngày, nhưng không nhận được bất kỳ hồi âm nào. Ngày hôm sau, cơn thịnh nộ vẫn tiếp diễn qua hàng loạt tin nhắn.
Sáng 15/9, Thomas gọi điện, đánh thức Jessi và la hét trong cơn thịnh nộ tột cùng.
Tối hôm đó, lúc 22h16, Brian tan ca làm và đi bộ đến chiếc bán tải màu trắng của mình trong bãi đậu xe nhà máy. Anh ta mở cửa xe và ngồi vào ghế lái. Ba phát đạn xuyên qua cửa sổ, Brian ngã nghiêng sang một bên. Anh ta bị bắn vào cổ và cánh tay bằng một khẩu súng carbine cỡ nòng .30.
Thi thể Brian được tìm thấy hai ngày sau đó khi một đồng nghiệp phát hiện chiếc xe bán tải ở một khu vực vắng vẻ trong bãi đậu xe.
Trong các cuộc thẩm vấn của cảnh sát, nhiều đồng nghiệp đã chỉ điểm Thomas là nghi phạm chính. Anh ta thường xuyên nói xấu Brian và có những hành vi bất thường. Một đồng nghiệp kể lại lời Thomas từng nói: “Tôi sẽ không ngu ngốc đến mức để vỏ đạn vương vãi khắp nơi nếu định giết ai đó”. Hai tuần trước vụ án mạng, Thomas còn hỏi đồng nghiệp giờ Brian tan ca làm.
Các bằng chứng vật lý cũng dần hé lộ. Cảnh sát tìm thấy một hạt đào có ADN của Thomas bên cạnh xe của Brian – loại quả mà Thomas đã mang đi ăn trưa hôm đó. Một hộp đạn bằng da dính lông chó, nghi ngờ thuộc về chó cưng nhà Thomas, cũng được tìm thấy gần hiện trường vụ án.
Đáng chú ý, cảnh sát còn phát hiện một bức ảnh chụp tủ súng ở nhà Thomas, cho thấy bên trong có một khẩu súng trường, mà nay đã biến mất.
Ngày 27/11/2006, Thomas bị bắt giữ với tội danh giết người. Anh ta phủ nhận mọi cáo buộc, khai rằng mình đã đến một nhà hàng địa phương và về nhà trong khoảng từ 22h đến 22h10, trước khi án mạng xảy ra. Tuy nhiên, vợ anh ta, Cindy, ước tính Thomas về nhà muộn hơn thế nửa tiếng hoặc hơn. Hồ sơ điện thoại di động cũng xác nhận Thomas ở gần nhà máy vào thời điểm xảy ra vụ nổ súng.
Hàng trăm trang thư từ và hàng chục bức ảnh Thomas lưu giữ trên máy tính, ghi lại và tận hưởng từng khoảnh khắc bên Jessi, đã trở thành dấu vết kỹ thuật số tố cáo một người đàn ông đang mất kiểm soát. Ken Case, trợ lý ủy viên công tố, nhận xét: “Trước khi chuyện này xảy ra, anh ta là một người cha tận tụy. Việc thay đổi nhiều đến vậy chỉ vì giao tiếp với một người hư cấu thật đáng sợ”.
Khi kiểm tra điện thoại di động của Brian, các thám tử tìm thấy số của Jessi. Họ gọi vào giữa đêm để xác nhận cô có mối quan hệ trực tuyến với Thomas và cảnh báo cô có thể gặp nguy hiểm.
Sáng hôm sau, cảnh sát đến địa chỉ Jessi cung cấp. Tại ngôi nhà màu trắng tồi tàn, mẹ Jessi, Mary Shieler, nói rằng con gái mình đã bỏ đi và không thể liên lạc được. Tuy nhiên, thái độ của Mary khi bị truy vấn thêm khiến cảnh sát nghi ngờ. Dưới sức ép, Mary cuối cùng thú nhận chính là Jessi. Cô ta, một phụ nữ 45 tuổi, tóc nâu ngắn, đã kết hôn và có hai con, chính là cô gái 18 tuổi tóc vàng mảnh mai trong tưởng tượng của Brian và Thomas. Mary đã sử dụng danh tính của con gái mình để quyến rũ hai người đàn ông trên mạng.
Mary cho biết cô tham gia Pogo vài năm trước để thư giãn và giết thời gian. Chỉ sau khi nạp tiền thành viên, cô mới nhận ra đã dùng tên của Jessi, nhưng không sửa lại.
Mary khẳng định không hề yêu ai trong số những người hâm mộ trực tuyến, và đang hạnh phúc bên người chồng đã gắn bó 23 năm. Theo Mary, Brian là “chàng trai ngọt ngào” khiến cô không thể từ chối những lời tán tỉnh, còn Tommy “là một đứa trẻ cần ai đó quan tâm”. Nhưng ngay cả khi biết Tommy không hề tồn tại, Mary vẫn tiếp tục trò chuyện vì lo lắng anh ta sẽ lợi dụng một cô gái 18 tuổi thực sự, sau đó là để ngăn anh ta làm hại bản thân và gia đình cô.
Trong thời gian chờ xét xử, cuộc hôn nhân của Thomas và Cindy tan vỡ hoàn toàn. Các con gái gửi thư vào tù nói rằng chúng không muốn dính dáng gì đến Thomas nữa.
Trước hàng loạt bằng chứng không thể chối cãi, Thomas chấp nhận thỏa thuận nhận tội vào tháng 8/2007. Anh ta nhận tội ngộ sát cấp độ một, tránh được phiên tòa xét xử tội giết người và nhận án tù 20 năm, với lời biện hộ về “ám ảnh Internet” đã chi phối tâm trí mình.
Các điều tra viên đã cố gắng buộc tội Mary về hành vi thao túng, nhưng vào năm 2006, không có luật nào được áp dụng cho trường hợp này. Mary đã thoát được mọi hậu quả pháp lý.
Ngày 11/1/2024, Thomas Montgomery được trả tự do sau 17 năm thụ án, và sẽ tiếp tục bị giám sát đến năm 2029 với các điều kiện nghiêm ngặt, bao gồm giờ giới nghiêm và lệnh cấm sử dụng Internet.
*Tuệ Anh (theo The Guardian, ABC, CBS)*